ĐỪNG BUÔNG LỜI CAY ĐẮNG. Mẹ bảo rằng nếu chẳng thể giúp ai Thì đừng buông những lời cay đắng Hãy giữ mình trong phút giây thinh lặng Nghĩ cho người bằng đôi mắt cảm thương. Mẹ bảo rồi ai cũng vấp ngã trên đường Ai rồi cũng có những ngày tưởng như là cùng tận Đừng phỉ báng người đời nuôi hờn giận Đừng rẻ khinh ai khốn khó đường cùng. Mẹ dạy làm người con học cách bao dung Để sống bằng một trái tim rộng lượng Để cuộc đời yêu thương và tin tưởng Đừng nhỏ nhen chắc lép để làm gì. Nào ai biết con đường ngày mai ấy ta đi Có bao cơn giông đợi chờ phía trước Có bao ánh nhìn rẻ khinh xuôi ngược Có bao nhiêu lời sắc nhọn tựa gai đâm. Khi con đi qua những năm tháng thăng trầm Mới hiểu được bao dung là vốn quý Thì con hãy cứ nhìn cuộc đời hoan hỉ Nhận về mình chút khờ khạo có sao đâu. Hãy cứ yêu thương ngay từ thuở ban đầu Và thiết tha cả những ngày tận cuối Để cuộc đời chẳng mang tiếc nuối Đã làm tổn thương ai trong một thoáng vô tình. ___________ Tác giả: ...
Bài đăng phổ biến từ blog này
Xin cảm ơn những vui buồn ngày cũ Để thấy mình đủ mạnh mẽ tự tin Dẫu dòng đời bão tố hay bình yên Luôn mạnh mẽ chèo con thuyền vượt sóng. Xin cảm ơn những tháng năm biển động Nhận ra rằng cuộc sống có nghĩa hơn Biết vị tha buông bỏ bớt giận hờn Hay sân si ghét ganh và thù hận. Cảm ơn nhé những tháng ngày bề bộn Ta học được cách từ tốn bao dung Dù khó khăn dù gian khổ tận cùng Trí vững bền tâm chẳng ngừng cố gắng. Cảm ơn cả ngọt ngào cùng cay đắng Ta bằng lòng với quá khứ vừa qua Biết rũ bùn dùng chân ái chan hòa Nghênh đón đời bằng nụ hoa hàm tiếu. Cảm ơn nữa rất nhiều không thể thiếu Người từng đến, người ở lại bên ta Cả những người đã rời bỏ ra đi Ta học được trân quý điều hiện tại. Cảm ơn thêm bản thân mình vững trãi Mãi lạc quan trước thử thách bão giông Dẫu nắng mưa vẫn hướng đến ánh hồng Phía đằng đông sau đêm đên hé mọc ___________ Tác giả: Lê Thị Hòa Bình NHÀ TRỊ LIỆU TÂM LÝ - Lê Thị Hòa Bình Email: t...
Thế hệ Ba chưa chấm com, chấm nét Không ti-vi, cũng chẳng có điều hòa Không di động mà vẫn vui như Tết Đói nên lòng cứ thơm thảo đơm hoa Thế hệ ba tự chăm mình từ nhỏ Lên mười thôi làm mọi việc trong nhà Chuyện đồng áng, chuyện chăn trâu cắt cỏ Biết đỡ đần, không ỷ lại mẹ cha Thế hệ ba có bạn bè tri kỷ Không ảo như là trên mạng bây giờ Những tấm ảnh trắng đen mà trân quý Vẫn ngập tràn đầy ánh sáng tuổi thơ Thế hệ ba cứ tha hồ bay nhảy Đến nhà nhau chả cần phải lời mời Vào nhà ai cứ gặp gì ăn nấy Với bạn bè còn ngủ tráo đầu đuôi Thế hệ ba thân tình cùng sách vở Lấy anh hùng từ trong truyện làm gương Hiểu giá trị tinh thần dù gian khó Thần tượng bao quyển sách gối đầu giường. Thế hệ ba không bao giờ đàm tiếu Chuyện qua đường, chuyện thiên hạ riêng tư Từ tấm bé đã biết về đạo hiếu Mỗi một người tự học hỏi kinh thư. Thế hệ ba xa hoa không biết tới Nhưng trong lòng đầy trắc ẩn, vị tha Vẫn nuôi dưỡng con thành người mong đợi Biết yêu thương, biết gốc tích ông bà. Thế hệ ba chỉ là...
Nhận xét
Đăng nhận xét