Người sống trên đời thường đuổi theo danh lợi, có lợi thì vui, mất lợi thì khổ não. Nhưng cái lý trên thế gian này là “có được có mất”, luôn rất công bằng. Bởi vậy, người khôn ngoan thường là vui vẻ chấp nhận được mất, coi như mây khói qua tầm mắt mà thôi.Mỗi cuộc đời qua đi thật chẳng khác gì một vở kịch, khi ngoảnh đầu nhìn lại thấy thành bại chỉ là hư ảo, công danh lợi lộc cũng hóa mây khói bay. Cho dù là đế vương, thừa tướng hay tiểu thương, sai nha, dù là anh hùng hay kẻ nhu nhược, cuối cùng cũng chỉ còn lại một nắm đất vàng. Những dấu tích rực rỡ và hùng vĩ cuối cùng cũng trở thành tro bụi trong dòng sông lịch sử đằng đẵng nghìn vạn năm kia.Vạn vật ban đầu vốn yên bình, là trăng thanh gió mát, tùng cúc liễu hoa. Nhưng trong suốt lịch sử, con người vì tư lợi mà chỉ biết tranh cướp, đoạt giành, gây chiến liên miên, tự hủy diệt nhau, cá lớn nuốt cá bé.Tâm thái quyết định hành vi, còn hành vi quyết định hướng đi của cuộc đời. Tâm hồn tự tại, tính cách phóng khoáng, tấm lòng rộng rãi và khí chất thoát tục thì cuộc sống êm đềm, bình thản.Giữ tâm thái khoan dung vui vẻ mới có thể có tâm cảnh yên bình và trí tuệ sáng suốt. Tự tin, lạc quan đối diện với muôn vàn nghịch cảnh mới có thể lấy lòng khoan dung, độ lượng để tha thứ, bao dung cho người và chấp nhận chính mình. Eckhart Lê

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này