Là vợ chồng, tình cảm ấy thiêng liêng Đến với nhau đâu vô duyên vô cớ Đến với nhau bởi vì do chữ nợ Vì tiền duyên mà gặp gỡ trong đời.Là vợ chồng ôi sao quá tuyệt vời Không diễn tả bằng ngôn lời được rõ Là vợ chồng đương nhiên là rất khó Phải đương đầu với sóng gió phong ba.Là vợ chồng thường mang nỗi xót xa Đâu nên thơ như buổi đầu hò hẹn Vẻ thẹn thùng xuyến xao và bẽn lẽn Nét ngại ngùng e thẹn chẳng còn đâu.Là vợ chồng phải mưa nắng dãi dầu Cuộc sống thực với gạo tiền cơm áo Bao lãng mạn dần trôi vào hoài bão Ngọn lửa tình dần tắt chẳng ai hay.Là vợ chồng thường mang nỗi đắng cay Khi trong hai có một người phản bội Chữ thủy chung người ta đem đánh đổi Bằng ngôn từ gian dối rất tinh vi.Là vợ chồng thường lệ đẫm hoen mi Bị tổn thương lệ thầm rơi lặng lẽ Chẳng như xưa với ngôn từ nhỏ nhẹ Khi chuyện thường là bé xé ra to.Là vợ chồng thường mang nặng nỗi lo Bởi nhịp sống mỗi ngày thêm hối hả Dành thời gian lo toan trong vất vả Mà vô tình quên cả bạn trăm năm.Là vợ chồng thường nuốt lệ lặng thầm Lửa tình yêu mỗi ngày dần tắt lịm Bao khát khao vào trong mơ tìm kiếm Phút bâng khuâng xao xuyến buổi ban đầu.Là vợ chồng là nghĩa nặng tình sâu Nói với nhau không cần lời hoa mĩ Nói giản đơn nhưng chân thành, dung dị Buông lời đừng để chồng vợ phải đau.Là vợ chồng nên nhớ chữ vì nhau Là an ủi lúc ốm đau hữu sự Bỏ chữ "tôi" mà mở lòng lượng thứ Nên thật lòng đừng ích kỷ hơn thua.Là vợ chồng đâu phải một trò đùa Cuộc sống thực với muôn màu muôn vẻ Biết vì nhau thì trên đời có lẽ Sẽ không còn nước mắt phút chia tay.Bài thơ này tôi không dám "dạy" ai Trong đại dương, tôi chỉ là giọt nước Chuyện trên đời có ai mà biết trước Vì chữ ngờ, ai học được xưa nay.Mong vợ chồng đừng ai phải đắng cay Sống vì nhau chân thành và trân trọng Thì vợ chồng vẫn thêu mơ dệt mộng Là tấm gương, là điểm tựa cho con...!LÀ VỢ CHỒNG..

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này