Gặp gỡ trên đời sắp đặt bởi chữ duyênNên tốt xấu ta hãy mặc nhiên đón nhậnChẳng so đo tính toan khiến tâm phải bậnLấn cấn trong lòng hoài có được gì đâu.Có người đến mang theo ngàn vạn nỗi đauChỉ thoáng chốc sau chút niềm vui vội vãRồi để lại những cơn mưa sầu lã chãCả thời gian dài vất vả mới vượt qua.Có người đến tựa như một đóa hồng hoaGieo vào hồn ta những ước mơ đẹp đẽĐể lúc yếu lòng bỗng trở thành mạnh mẽBởi biết rằng có điểm tựa thật bình yên.Có người đến với ta một mục đích riêngKiếm mưu cầu lợi ích cá nhân đầy đủNhấn chìm ta vào đường cùng không do dựChỉ cần bản thân mình dư dả... chốn thần tiên.Có người đến giúp ta chia sẻ muộn phiềnSai thời điểm nên mãi mãi là tri kỷNgày bão giông ngồi vu vơ và chợt nghĩThấy yêu đời thêm ý chí lại vươn lên.Gặp gỡ trên đời sắp đặt bởi chữ duyênNên cứ sống hiền như cái cây ngọn cỏKệ ai người ghét ganh hay mang đố kỵSân si chi, tìm chân lý của riêng mình.THIÊN DUYÊN

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này