NGƯỜI TA PHẢI ĐI TỚI GIỚI HẠN VỚI BỐ VÀ MẸ. BẢN NGà ĐƯỢC SINH RA Ở ĐÓ, NÓ PHẢI ĐƯỢC GIẢI QUYẾT Ở ĐÓCarl Gustav Jung (Nhà Phân tâm học phương Tây), sau cả đời nghiên cứu hàng nghìn người, hàng nghìn ca người ốm, khuyết tật tâm lí, lẫn lộn tâm lí, đã nói trong phát biểu cuối cùng của ông ấy: “Tôi chưa bao giờ bắt gặp một người ốm yếu tâm lí mà vấn đề thực của người đó là không tôn giáo sau năm thứ bốn mươi. Sau năm thứ bốn mươi... điều đó giống hệt sau năm thứ mười bốn mọi con trai và con gái sẽ phải giải quyết dục - và sẽ có vấn đề. Và nếu bạn giải quyết chúng mà sai, thế thì vấn đề sẽ tiếp tục, lơ lửng quanh bạn.”Đích xác như dục trở nên chín muồi ở tuổi mười bốn, vậy một chiều mới mở ra ở tuổi bốn mươi hai. Bởi vì cứ mỗi bẩy năm lại có thay đổi sinh học, tâm lí và tâm linh trong con người bạn - mọi bẩy năm. Thời thơ ấu được kết thúc bởi bẩy tuổi, đến mười bốn tuổi, tuổi thiếu niên qua đi, đến tuổi hai mươi mốt có thay đổi - cứ mọi năm thứ bẩy. Có nhịp điệu trong cuộc sống. Đến năm bốn mươi hai tuổi một chiều hướng mới nảy sinh, chiều hướng của lời cầu nguyện, chiều hướng tôn giáo. Và, nếu bạn không thể giải quyết được nó cho đúng, nếu bạn không biết phải làm gì, bạn sẽ bị ốm, bạn sẽ mất mọi nghỉ ngơi, bạn sẽ trở nên bất ổn.Nếu bạn không thể yêu được ở tuổi mười bốn, bạn sẽ không có khả năng cầu nguyện ở tuổi bốn mươi hai.Bạn đã từng bỏ lỡ, và toàn thể sự trưởng thành là sự liên tục. Nếu bạn bỏ lỡ một bước, nó trở thành gián đoạn. Đứa trẻ thu thập bản ngã - nó không thể yêu được, và nó không thể thoải mái với bất kì ai. Bản ngã thường xuyên trong tranh đấu. Bạn có thể ngồi im lặng đấy, nhưng bản ngã thường xuyên tranh đấu, cứ nhìn, quan sát cách chi phối, cách trở nên độc đoán, cách trở thành người cao siêu nhất trên thế giới.Điều này tạo ra vấn đề ở mọi nơi. Trong tình bạn, dục, lời cầu nguyện, tình yêu, xã hội, mọi nơi bạn đều trong xung đột. Ngay cả với bố mẹ những người đã cho bạn bản ngã này cũng có xung đột. Hiếm khi con trai tha thứ cho bố, hiếm khi con gái tha thứ cho mẹ cô ta. Hiếm hoi.Gurdjieff (Nhà huyền bí học người Nga, ‘1866-1949’) có một câu được viết trong phòng của ông ấy nơi ông ấy dùng để gặp mọi người. Điều đơn giản không thể nào tin nổi là một người như Gurdjieff mà viết câu đơn giản thế trên tường. Câu đó là thế này: "Nếu bạn còn chưa thoải mái với bố bạn và mẹ bạn, thế thì đi đi. Tôi không thể giúp cho bạn được." Tại sao? Bởi vì vấn đề đã nảy sinh ở đó và nó phải được giải quyết ở đó. Đó là lí do tại sao mọi truyền thống phương Đông cổ đều nói yêu bố bạn, kính trọng bố bạn sâu sắc nhất có thể được, bởi vì bản ngã nảy sinh ở đó, đó là mảnh đất. Giải quyết nó ở đó đi, bằng không nó sẽ ám ảnh bạn ở mọi nơi.Bây giờ các nhà phân tâm cũng loạng choạng vớ phải sự kiện này; mọi điều phân tâm làm là nó mang bạn trở lại với vấn đề đã tồn tại giữa bạn và bố mẹ bạn và cố giải quyết chúng bằng cách nào đó. Nếu bạn có thể giải quyết xung đột của bạn với bố mẹ bạn, nhiều xung đột khác sẽ đơn giản biến mất bởi vì chúng dựa trên xung đột cơ sở. Chẳng hạn, một người không thấy thoải mái với bố mình không thể tin được vào Thượng đế, bởi vì Thượng đế là hình ảnh người bố - bố của cái toàn thể. Người không thoải mái với bố mình không thể thoải mái với ông chủ ở văn phòng - không bao giờ, bởi vì ông ấy là hình ảnh người bố. Người không thoải mái với bố mình không thể thoải mái với thầy của mình hay guru, bởi vì ông ấy là hình ảnh người bố

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này