Khắp nhân gian hỏi ai không một lần?Từng yêu thương rồi đường chia đôi ngả Dù đậm sâu xem người là tất cảHay hững hờ ngộ nhận tưởng là yêu.Mỗi chúng ta dường như gặp một điềuThất tình ấy... chẳng chừa ai thì phảiDù hiền ngoan, dù đẹp xinh nhẫn nạiHay ngông cuồng cá tính cộng kiêu căng.Chuyện thất tình, công bằng lắm phải không?Chẳng phải giỏi, thông minh mà tránh đượcChẳng phải khéo để rồi như nguyện ướcVẫn thất tình và chua xót giống nhau.Nên bạn à, thất tình đừng quá đauHãy xem nhẹ như câu duyên phận ấyKhông hoà hợp, không hiểu nhau... đành vậyBuông tay rồi sẽ tốt cho cả hai.Kỷ niệm buồn theo năm tháng nhạt phaiNghĩ đơn giản bởi hai người không hợpChia tay nhau đôi khi là chuyện tốtĐể mỗi người tìm đúng nửa về sau.Thế gian này có gì vĩnh hằng đâuCâu thệ ước vì nhau như sương khóiNên tình yêu cũng nhiều khi chìm nổiVấp một lần, đừng quá đỗi ĐỚN ĐAU Yêu lấy mình, vững bước quãng đường sauAi cũng khóc... Nhưng rồi... Đều buông được.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này