HỮU HẠN MỘT KIẾP NGƯỜI Nếu chỉ còn một ngày thôi để sống Ta có còn nhiều tham vọng nữa không Có nói lời làm buốt giá cõi lòng Hay giành giật, hơn thua trong danh lợi ?Ngày ta tới mang được gì người hỡiLao vào đời đến mỏi gối chùn chân Mãi bôn ba kiếm cái mặc cái ăn Nơi lồng ngực, trái tim dần chai sạnBụi phong trần ngày càng thêm dày dạnQuang gánh đời cũng thấm nặng trên vaiNợ ân tình ta hết trả lại vayQuanh quẩn mãi chưa một ngày thư tháiTa đang sống hay là đang tồn tại Giữa guồng quay của luyến ái, bạc tiềnPhút giây nào thử ngồi xuống thật yênNghe hơi thở để biết mình đang sống. Trời đất kia vốn mênh mông dài rộng Trăm năm thôi hữu hạn một kiếp người Tội tình gì cứ ngụp lặn chơi vơi Giữa bể khổ...chẳng tìm nơi....an trú.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này