Enyadatta là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp và không gì làm cô thích thú bằng việc tự ngắm nghía trong gương. Cô cũng có một chút gì đó dở người như tất cả chúng ta. Vào một buổi sáng, khi đang soi gương, Enyadatta thấy hình trong gương không có đầu. Enyadatta hoảng hốt vừa chạy vừa la hét, 'Đầu tôi mất rồi, đầu tôi đâu rồi? Ai lấy đầu của tôi? Tôi sẽ chết nếu tôi không tìm ra nó!’Mặc dù mọi người trấn an Enyadatta rằng đầu của cô đang ở trên vai cô, nhưng cô không tin. Mỗi lần nhìn vào gương, cô không thấy nó vì thế cô tiếp tục tìm kiếm, la hét và kêu cứu. Lo sợ cho sự tỉnh táo của cô, bạn bè và người thân của Enyadatta đã lôi cô về nhà và trói cô vào một cây cột để cô không tự làm mình bị thương.Bạn bè của Enyadatta tiếp tục trấn an rằng đầu cô vẫn còn trên vai và dần dần cô bắt đầu tự hỏi liệu họ có thể không nói sự thật hay không. Đột nhiên, một trong những người bạn đánh cô một cú đánh mạnh vào đầu. Cô thốt lên đau đớn và bạn của cô nói, 'Đó là đầu của chị đó! Nó đây rồi!’ Enyadatta ngay lập tức nhận ra bằng cách nào đó cô đã tự lừa dối mình khi nghĩ rằng mình không có đầu, trong khi thực tế là cô luôn có nó.Niết bàn cũng vậy.Bạn chưa bao giờ ra khỏi niết bàn. Bạn chưa bao giờ rời xa niết bàn. Nó ở trong bạn, bạn ở trong nó. Nó đã ở đó sẵn rồi, bạn chỉ cần tỉnh táo hơn chút ít. Bạn chỉ cần một cú đánh mạnh vào đầu.Cái đầu ở đó. Bạn không thể thấy nó vì bạn đang nhìn sai hướng hoặc nhìn nhầm gương. Bạn không thể thấy nó bởi vì bạn không có sự sáng suốt để thấy. Và niết bàn không phải là một mục tiêu nào đó ở đâu đó, nó không ở kiếp sau. Nó ở đây - bây giờ. Niết bàn là thứ từ đó bạn được tạo ra. Nó ở trong từng tế bào, trong từng thớ thịt của con người bạn. Nó là bạn. Bạn chỉ cần nhớ lại.Chỉ cần nhớ lại.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này