Bài đăng

  THỜI GIAN Thời gian vốn dĩ công bằng Và ai cũng chỉ có chăng một đời Hồng trần như một cuộc chơi Có thua, có thắng...đầy vơi vui, buồn. Có người may mắn sẻ suôn Có người sóng gió luôn luôn bên mình Có người khỏe mạnh, đẹp xinh Có người tật bệnh , bẩm sinh thiệt thòi. Thời gian không thể ngừng trôi Nhìn đi, ngoảnh lại một đời cũng xong Thời gian như nước giữa dòng Chảy đi để lại đục - trong đời mình. Thời gian không dạng,  không hình Không mùi, không vị để mình thấy đâu Thời gian như nước qua cầu Chảy rồi thì chẳng có đâu quay về. Thời gian như thể cơn mê Giấc mơ sau - trước  không hề giống nhau Thời gian không sắc ,không màu Công bằng với cả nghèo _ giàu, dưới - trên. Những chuyện đáng nhớ, muốn quên Nhân sinh một kiếp ai bên cạnh mình ? Đời người một kiếp nhục _ vinh Trăm năm cõi tạm cho mình náu nương. Nhân sinh vốn dĩ vô thường  Đi qua rồi mới tỏ tường dở - hay Thời gian không thể mượn, vay Chẳng ai san sẻ một ngày cho ta. "Hôm nay" ta mất "hôm qua" Thế nên một...
  "Đừng tưởng cứ núi là cao. Cứ sông là chảy, cứ ao là tù. Đừng tưởng cứ dưới là ngu. Cứ trên là sáng, cứ tu là hiền. Đừng tưởng cứ đẹp là tiên. Cứ nhiều là được, cứ tiền là xong. Đừng tưởng không nói là câm. Không nghe là điếc, không trông là mù. Đừng tưởng cứ trọc là sư. Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan. Đừng tưởng có của đã sang. Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây. Đừng tưởng cứ uống là say. Cứ chân là bước, cứ tay là sờ. Đừng tưởng cứ đợi là chờ. Cứ âm là nhạc, cứ thơ là vần. Đừng tưởng cứ mới là tân. Cứ hứa là chắc, cứ ân là tình. Đừng tưởng cứ thấp là khinh. Cứ chùa là tĩnh, cứ đình là to. Đừng tưởng cứ quyết là nên. Cứ mạnh là thắng, cứ mềm là thua. Đừng tưởng cứ lớn là khôn, Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng ! Đừng tưởng giàu hết cô đơn. Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo. Đừng tưởng cứ gió là mưa. Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè. Đừng tưởng cứ hạ là ve, Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn… Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn, Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu… Đừng tưởng c...
 HỌC ĐỨC  Học đức là để yêu thương Thấy người nghèo khổ cùng đường giơ tay Học đức để không cậy tài Khoe khoang khoác lác chê bai kẻ hèn. Học đức để tránh say men Ảo tưởng sức mạnh, nhỏ nhen hẹp hòi Học đức để tâm sáng ngời Để tránh đố kỵ nói lời lộng ngôn. Học đức để sống thoáng hơn  Cởi lòng tha thứ, vùi chôn hận thù Học đức kiên nhẫn đường tu Khó không nhụt trí, lợi tư đừng màng. Học đức để sống đàng hoàng Để bớt nóng giận, để vang tiếng cười Sân si, cuồng vọng xa rời Tránh theo ma quỉ, để người đời chê. Bất lương dẫn tới u mê Học đức là để lời thề khắc sâu Học đức tránh lừa lọc nhau Tránh gây đố kỵ người giàu hơn ta. Học đức để tránh xa hoa Tránh được bệnh sĩ, cho ta hơn người Tránh được cái bệnh chây lười Đua đòi bạn xấu, ăn chơi ngang tàng. Muốn cho cuộc sống giàu sang Chữ tâm, chữ đức phải càng đề cao Khó khăn vắt vả gian lao Tu thân rèn luyện đời trao ân tình. ___________    Bút danh:      Lê Thị Hòa Bình NHÀ TRỊ LIỆU TÂM LÝ - Lê Thị Hòa B...
  VỀ QUÊ ĐI CHỢ Ai còn nhớ cái chợ xưa Ước chi theo chị thuở chưa lấy chồng... Bây giờ chợ họp vẫn đông Gạo nếp thì ít lá dong thì nhiều... Có cô hàng đậu cân điêu Người ta đi chợ còn trêu gượng cười. Ngẫm mà thương mẹ, mẹ ơi! Lấy thua lấy thiệt với người làm hơn. Tay cầm cái túi con con Cô hàng nhón miếng lòng non rồi cười Mấy bà bán thịt đuổi ruồi Chợ quê lạo nhạo mấy người trông xe... Chợ quê quán nước bàn tre Bà hàng tai lãng vờ nghe khách chào Tự dưng trời đổ mưa rào Tôi nằm say điếu thuốc lào chợ phiên. Bao năm kiếm khoảng trời riêng Bỏ quên cái tép ế miền gió sương  Làng xưa như đổi phố phường Con đường thì vẫn con đường xưa qua... Mặn mòi nếm hạt phù sa Chợt thương cho đất vẫn là đất quê... Mẹ còn gánh cám lên đê Tóc buông rối cả lối quê bời bời! Còn không cái chợ của tôi? Hai trăm rau muống để rồi tìm nhau Lặng nhìn xe cộ qua mau Chị qua cái thuở mắt nâu tóc thề... Tháng năm xa cách tôi về Giật mình thương chợ làm gì còn phiên. ____________    Tác giả: ...
  "Sống trên đời hãy luôn cứ lạc quan Bởi thế gian chẳng gì là hoàn hảo Giờ bình yên, mai biết đâu giông bão Nay được, mai thua như con tạo xoay vần Hơn thua chi trong một kiếp hồng trần Bớt sân si cho bản thân nhẹ nhõm Thản nhiên mà sống kiếp người vẹn trọn Số phận mỗi người, ai lựa chọn được đâu Bất kể chuyện gì cũng có trước có sau Tất cả đều giống nhau về nhân quả Làm chuyện ác tất nhiên là trả giá Sống thiện lương đỡ vất vả sau này Nếu cuộc đời nhiều chua chát đắng cay Đừng than vãn bởi ""có vay, có trả"" Cứ gieo thiện lương, sẽ đến ngày hái quả Càng buông xuôi thì vất vả càng nhiều Một đời người cũng chẳng được bao nhiêu Sống làm sao để ít điều hối tiếc Bởi thời gian thì cứ trôi mải miết Sống bây giờ, ai biết được ngày mai Hãy cứ vui bởi đời vốn không dài Bận lòng chi bởi một vài trắc trở ""Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ"" Vấp ngã - đứng lên, đau cũng nhớ: gượng cười Đời chẳng ai mười điểm trọn vẹn mười Cây, lá cũng chẳng xanh tư...
  Bẩm Ngọc Hoàng ! Con xin khởi kiện  Cả đám người phụ nữ trần gian  Vì uất lòng con mới dám kêu oan  Nỗi bất công mong ngài phán xử :  -Đàn ông chúng con xưa nay quân tử  Vẫn đảm đương trụ cột gia đình  Hà cớ chi lại có chuyện bất bình  Lương của mình phải nộp nguyên cho vợ ? Muốn xin lại , bỗng trở thành con nợ  Bị hỏi han ,vặn vẹo đủ điều  Nên chúng con đành nhắm mắt làm liều  Lập “ quỹ đen “ để chi tiêu lén lút  Vợ bắt được lại sợ như ch.ết hụt  Nghĩ chiêu trò “ lách luật “ mới chịu yên . Ngày cưới , ngày sinh không được phép quên  Còn phải nhớ thêm 2 ngày phụ nữ  Tiền của mình vợ cứ bo bo giữ  Lại lân la vòi vĩnh đòi quà  Đi ra đường thấy gái đẹp lướt qua  Liếc một chút cũng cho là “nhăng nhít..” - Con cũng chỉ là người trần mắt thịt  Đâu phải là Phật tổ , cao tăng  Nếu rượu bia , trà thuốc có hư chăng ? Thì thế gian mấy ai “ tu “ được thế !  Nỗi bất công con kể ra không xuể...
  BÀI HỌC CUỘC ĐỜI Học tĩnh lặng giữa cuộc sống xô bồ Để biến cố không làm ta gục ngã Biết phân biệt giữa trắng đen thật giả Sẽ không đau khi gian trá phơi bày. Học buông xả để đời bớt đắng cay Thả muộn phiền theo mây bay gió thoảng Đời buồn bã ta hãy pha cho loãng Rót niềm vui vào đó để cân bằng. Học tha thứ để gần những cách ngăn Người với người oán giận càng mệt mỏi Khúc mắc gì cứ giải bày trao đổi Hờn dỗi nào cũng tháo gỡ được thôi. Học yêu thương môi sẽ nở nụ cười Vui vẻ sống một cuộc đời bình dị Đâu cần chi sang giàu hay phú quý Lòng từ bi mang đến sự nhẹ nhàng. Cuộc đời này sao phải quá vương mang Lòng nặng nề sống phí hoài năm tháng Đừng vui quá đừng cực cùng chán nản Sẽ thấy đời nhàng nhẹ với thời gian! ___________    Bút danh:      Lê Thị Hòa Bình NHÀ TRỊ LIỆU TÂM LÝ - Lê Thị Hòa Bình Email:  trilieutamly2018@gmail.com 💥💥Chuyên trị liệu tâm lý hôn nhân gia đình và các mối quan hệ, giải quyết các gút mắc và buồn phiền trong đời sống  💥...